Tôi tiếp đón và nói chuyện cởi mở khi người cũ và bạn bè của anh tới chơi, tập thờ ơ ngày kỷ niệm cưới của 2 vợ chồng vì theo quan điểm của anh thì có con rồi cần gì phải kỷ niệm (mặc dù ngày đó năm nào tôi cũng nhớ). Tôi ích kỷ chỉ muốn con là của riêng mình nên hạn chế những buổi tiệc chồng muốn tổ chức để khoe con, tôi không muốn chia sẻ con với mọi người, chỉ muốn con được yên bình bên mình.
Nhiều lúc con đi học cuối tuần, tôi thường tranh thủ gặp bạn bè, nếu không cũng lủi thủi một mình đi uống cà phê hoặc xem phim, cảm giác một mình như vậy nhiều lúc làm tôi cảm thấy rất thoải mái. Có khi cả tuần, cả tháng vợ chồng không nói chuyện, tâm sự, tôi thấy cũng chẳng sao, chỉ cần nhìn con là hạnh phúc rồi.
Dạo gần đây tôi thấy anh cũng thay đổi, ít đi nhậu hơn, biết phụ vợ việc nhà (mặc dù nhiều lúc phải nhờ anh mới làm). Anh thương vợ con hơn, còn chuyện liên quan tới người yêu cũ tôi không quan tâm nên cũng không biết họ như thế nào. Giờ tôi chỉ biết bản thân đã đi theo lối mòn mà mình tạo sẵn, nó ăn sâu vào trong trí óc tôi, như một thói quen thường nhật mà tôi phải như vậy. Nhiều lúc tôi đắn đo, suy nghĩ không biết mình đi theo lối mòn đó có đúng hay không?
(Tâm sự cuộc sống hayhayhnhay.com)