VN88 VN88

Tâm sự tôi có phải là kẻ đa tình

Chúng tôi nhắn tin và điện thoại cho nhau cả ngày, như thể tôi có thể làm như vậy cả đời. Tôi cũng nói với cô ấy như vậy, tôi đã nói rằng giờ tôi chỉ mong sao để dành được một số tiền cưới Hà, sẽ kiếm một mảnh đất xa trung tâm một chút để ở, hoặc thậm chí là về quê làm nông dù đều tốt nghiệp đại học, miễn sao được bên nhau là hạnh phúc rồi. 6 tháng trôi qua, mối tình ấy vẫn nguyên vẹn, trong sáng và đẹp diệu kỳ.

Sau một thời gian tích cực tìm việc, tình hình của Hà vẫn không có gì sáng sủa, tôi may mắn được nhận việc tại một công ty truyền thông, vô cùng bận rộn, các chương trình diễn ra liên tục, thậm chí chồng chéo. Vừa thức dậy vệ sinh, chưa kịp ăn sáng tôi đã ra khỏi nhà mà chỉ kịp nhắn lại một tin “thông báo” đã đi làm và ngày hôm nay sẽ rất bận nên không nhắn tin cho Hà được nhiều. Buổi tối 8 – 9h tôi mới về nhà, tắm rửa, ăn cơm xong cũng 10h. So với thời gian trước đó liên lạc với nhau liên tục thì “sự thờ ơ” này quả thật là tội nghiệp Hà, tôi cũng rất áy náy.

Vài ngày đầu làm việc tôi hơi áp lực và nhớ Hà kinh khủng, chỉ muốn được ở nhà tự do như mọi khi. Hơn một tuần sau, công việc của tôi càng lúc càng nhiều, tôi không thấy mệt mỏi mà càng thấy hứng thú hơn. Tôi chợt nhận ra mình không còn háo hức liên lạc với Hà nữa. Mỗi khi về nhà, tôi muốn ngồi liền vào máy tính để tiếp tục công việc, nhưng vẫn phải “nhắn tin bù” với Hà. Sao tôi thấy mình thay đổi nhanh quá. Trước đó tôi yêu Hà rất nhiều và ổn định cả một khoảng thời gian, vậy mà chỉ sau vài ngày không còn thấy nhớ nhung gì nữa.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.