Kể từ khi cưới nhau tôi chưa bao giờ say rượu để cô ấy phải phục vụ, cứ uống đến độ là nghỉ, tửu lượng của tôi yếu nên khi nào cũng uống ít hơn bạn bè, nhiều lúc ngồi cho vui chứ có uống đâu, xã giao nên cứ ngồi vậy. Chán nản nên tôi lao vào số đề khi nào không hay và nợ nần ngập đầu, cô ấy biết và tôi cũng thẳng thắn thừa nhận. Tôi hỏi vợ số tiền mà tôi đưa cô ấy để dành từ trước tới nay ở đâu để tôi trả nợ và chấm dứt trò đỏ đen đó nhưng cô ấy bảo hết rồi. Tôi không nói lời nào và tự vay mượn để trả nợ.
Tôi ly thân ra ở riêng được 4 tháng nhưng con gái cứ đau ốm suốt, thương con tôi lại về ở với cô ấy. Kể từ đó đến giờ tôi cố gắng làm lụng để trả nợ và quan tâm chăm sóc gia đình, việc gì cũng làm, từ giặt quần áo, đi chợ nấu cơm, rửa chén, tắm rửa cho con, nhưng nghiệt thay cô ấy vẫn không hài lòng. Vợ không muốn tôi đi nhậu với bạn bè, không muốn tôi chơi bất kỳ môn thể thao nào, chỉ muốn tôi đi làm về là phải ở nhà phụ cô ấy làm việc nhà.
Cứ mỗi lần tôi đi nhậu hoặc chơi thể thao về là cô ấy lại cằn nhằn làm cho không khí gia đình căng thẳng. Tôi có hẹp hòi gì đâu, cô ấy cũng có bạn, đi đâu, làm gì tôi không hề ca thán, đi lúc nào cũng được, về lúc nào cũng xong, tuyệt đối tôi không bao giờ gọi cô ấy về giữa chừng và khi cô ấy về tôi vẫn vui vẻ, bình thường.