VN88 VN88

Tâm sự tôi chán vợ

Có những lúc đang ngồi với bạn bè, cô ấy điện thoại và quát làm tôi ngại ngùng với mấy đứa bạn, nhiều lúc tôi cũng nổi nóng và lời qua tiếng lại. Vợ tôi là người sạch sẽ và ngăn nắp, còn tôi ngược lại nên suốt ngày cứ lời ra tiếng vào, tôi làm việc gì cô ấy cũng không hài lòng. Những ngày thứ bảy, chủ nhật, sáng sớm tôi đã đi chợ mua thức ăn, đồ ăn sáng cho cả nhà, sau đó đi uống cà phê với bạn bè. Người đàn ông đi chợ đâu có sành sỏi gì, ra chợ thấy là mua vậy mà cô ấy bảo “Ông đi chợ chỉ ra mua cho có, cho nhanh để về mà đi chơi chứ có ý tốt đẹp gì đâu” . Nghe mà đau lòng quá!

Hai vợ chồng cãi nhau tôi chưa bao giờ nói vợ một câu nặng lời, thế mà cô ấy xưng mày tao, chửi bới, xúc phạm tôi, cuộc sống vợ chồng tôi cứ thế trôi qua trong sự nhẫn nhục, nhẫn nhịn, của vì tôi thương con. Tôi đi làm đưa tiền cho cô ấy giữ, đáng lẽ ra đã mua đất, xây nhà để có tổ ấm riêng nhưng cứ nghĩ đến vợ lại thôi vì từ khi cưới nhau đến giờ tôi luôn nghĩ sẽ có ngày vợ chồng ly dị. Đỉnh điểm của sự chán nản đối với cô ấy là mấy đứa bạn gọi đi nhậu, đang nhậu cô ấy gọi điện dọa nếu không về sẽ tới quán nhậu chửi cả mấy thằng bạn tôi.

Tôi đành phải từ chối khéo mấy đứa bạn là nhà có việc phải về không, nếu không cô ấy ra làm um lên thì còn mặt mũi gì nữa. Thế nhưng về đến nhà cô ấy chửi tôi không còn gì để nói, lấy con dao trong bếp ra chặt nát cái yên xe máy trước sự chứng kiến của mẹ tôi. Tôi không nói một câu nào cả, đúng hơn là tôi không thèm nói.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.