Hắn bắt đầu kể cô gái kia là vợ chưa cưới, hai người yêu nhau gần 5 năm, cùng vượt khó khăn và chung sức xây dựng tương lai, đã mua căn nhà này, định sang năm cưới. Bất ngờ tai nạn ập đến khi cô gái trên đường đi làm về, hắn chạy đến nhưng không kịp, cô gái đã chết trước đó. Hắn đau khổ, như điên dại trong thời gian đó, mất việc làm, sống như thế trong căn nhà này. Sau đó quyết định ra khỏi căn nhà, mỗi ngày đi làm về hắn đều sang thắp nhang cho cô gái.
Khi tôi hỏi về chậu hoa lan, hắn nói cô gái rất thích hoa lan tím, mỗi ngày hắn chăm sóc chậu lan cũng như chăm sóc cô gái ấy. Sống ở đây hơn năm hắn chuyển đi, trước khi đi hắn cho tôi số điện thoại và không quên cảm ơn suốt thời gian qua tôi là người để hắn tâm sự và chia sẻ. Tôi cũng thấy buồn khi hắn chuyển đi, hắn nói sang nước ngoài công tác vài năm, căn nhà kia vẫn để đó vì là kỷ niệm của hai người.
Trong thời gian hắn đi, chúng tôi vẫn liên lạc qua điện thoại và mail, thời gian cứ thế trôi, tôi yêu hắn lúc nào không hay, hôm nào không nghe giọng hắn nói lòng tôi nôn nao cảm giác lạ thường. Thời gian này tôi có nhiều người tán tỉnh, nhưng không xao động, cũng nói thêm tôi sắp xỉ 30 tuổi, công việc ổn định và có nhà tại Sài Gòn, gia đình cũng đôn đốc chuyện lập gia đình.