VN88 VN88

Tâm sự tình yêu mong manh với người khuyết tật

Ngoài sự hiểu biết vô cùng sâu rộng trên nhiều lĩnh vực và niềm đam mê công nghệ thì anh không có gì nổi bật. Anh không thể chơi thể thao và hiếm khi nấu ăn mặc dù vẫn có thể làm được. Anh thuộc thế hệ 7X nên có phần hơi khô khan và tâm tư khác lắm với thế hệ 9X như tôi. Yêu nhau lâu mà cũng chưa thấy anh tặng tôi bông hoa hay món quà nhỏ. Đôi khi anh cũng hay tự ái và giận hờn vì những lý do không chính đáng. Bỏ qua tất cả (cả cái tôi sừng sững) tôi vẫn yêu và thương anh nhiều. Sở thích bước bộ đi dạo quanh những phố nhỏ, công viên, bờ hồ từ ngày yêu anh cũng đành bỏ tôi mà đi.

Về nhà anh lần đầu cũng chính vào ngày ông nội anh mất, vậy là nghiễm nhiên tôi được xem như dâu con trong nhà, cùng lo toan công việc và chịu tang ông. Có vẻ gia đình anh cũng vui khi thấy con cháu mình có người thật lòng yêu thương mà không bị cấm cản gì. Vì yêu nên tôi cũng nhẹ nhàng hơn khi cân lên những mong muốn và sở thích của cá nhân vốn đã định hình từ xưa.

Thời gian gần đây tôi dần phát hiện anh chưa thật sự quên được tình cũ nên tình cảm dành cho tôi không được nhiều như vẫn nghĩ. Đôi lúc anh nổi cáu với tôi vô lý, cả ngày anh hờ hững buông lơi, phần vì công việc của một lập trình viên bận rộn phần nữa vì sao tôi chưa hiểu. Hình như tính cố chấp trong con người anh đang trỗi dậy, khiến tôi bị tổn thương nhiều lắm. Tôi đã muốn buông xuôi nhưng một phần vì mẹ và bà nội anh rất buồn nên không biết phải cư xử sao cho phải.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.