VN88 VN88

Tâm sự tình yêu mong manh với người khuyết tật

Về phần mình, tôi không phải một cô gái thuộc mẫu: “người đẹp dáng chuẩn” mà người ta vẫn nói, nhìn chung vóc dáng nhỏ nhắn, xinh xắn dễ thương. 24 tuổi, tôi tốt nghiệp cử nhân Luật nhưng ngay từ năm nhất đại học đã tự lập nuôi thân và được xếp vào hàng sinh viên ưu tú. Nhìn chung, tôi có nhiều cơ hội để yêu và lấy một người chồng khỏe mạnh, giỏi giang.

Tâm sự tình yêu mong manh với người khuyết tật

Trước khi yêu anh tôi cũng mới chia tay mối tình đầu chưa lâu, mối tình mà 23 tuổi đầu mới biết đến khái niệm “Yêu”. Nói cho cùng thì đúng là mối tình đầu đâu dễ mấy ai quên. Tôi đã cứ ngỡ như sự kiên nhẫn chờ đợi hơn 20 năm qua giúp mình tìm được anh, người tôi cho rằng sẽ là chồng của mình. Tuy nhiên, “đời không như là mơ nên đời thường giết chết mộng mơ” của một con bé non nớt, khờ dại như tôi.

Có ai đó từng nói với tôi: Đàn ông chỉ nhớ người làm họ khóc, ngược lại phụ nữ sẽ nhớ nhất người làm cho họ cười. Anh không phải ngoại lệ, đó là người đàn ông đầu tiên làm cho tôi được cười nhiều. Khi ở bên anh tôi hân hoan và hạnh phúc như một đứa trẻ mà nào đâu ngờ tình yêu đó thật mau phai tàn. Ngày nhận ra anh đổi thay, tôi đã chủ động dứt khoát, buông xuôi mặc dù lòng quặn thắt đau. Xa anh tôi cũng nuối tiếc nhiều lắm.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.