Từ dạo ấy, thỉnh thoảng anh hay quan tâm đến đời sống của tôi nhưng chỉ dừng lại ở tình anh em đồng nghiệp. Trong một dịp liên hoan cuối năm, anh vịn vào vai tôi và nói ai cưới được tôi làm vợ thì đó sẽ là người đàn ông hạnh phúc. Tôi rất ấn tượng với câu nói của anh vì anh đã truyền cho tôi một động lực mà bấy lâu tôi không còn tha thiết từ khi chia tay mối tình đầu đầy kỷ niệm. Hàng ngày được nghe anh nói, lúc anh vui, khi anh buồn tôi là người hiểu và như có cùng cảm xúc với anh. Mặc dù anh không nói gì về gia đình nhưng qua những cuộc điện thoại với vợ, tôi biết anh chị không hạnh phúc, hình như anh sống vì trách nhiệm của người chồng, người cha.
Nhiều lúc thấy anh buồn, ngồi một mình trong phòng tôi xót lắm nhưng biết làm sao vì không được phép chen vào tình cảm của gia đình anh. Những lúc anh có việc không vào cơ quan, tôi nhớ vô cùng và đã yêu anh. Thời gian gần đây anh rất buồn, ngồi một mình trong phòng vào buổi trưa và thỉnh thoảng ăn bánh mỳ thay cơm. Công việc kinh doanh tiến triển tốt đẹp, tôi là trợ lý nên biết anh buồn không phải chuyên công việc mà vì tình cảm. Nhiều lúc tôi muốn an ủi anh nhưng nghĩ đến gia đình anh nên đành câm lặng.
Cách đây vài hôm, vô tình tôi phát hiện tin nhắn trong điện thoại anh và biết được anh đang quan tâm, chia sẻ với một người phụ nữ đã có gia đình. Anh chấp nhận đứng bên lề hạnh phúc của người ta còn tôi tại sao lại không? Thấy anh buồn tôi không chịu nổi.