Tôi buồn, chán nản, cay đắng vì mình là người thừa, chưa đấu đã thua trong cuộc chiến này. Thậm chí, tôi còn thương cảm cho tình địch. Có phải tôi quá ngu ngốc hay không? Từ hôm gặp chị, tôi rối trí mất rồi, chẳng biết nên làm thế nào. Bỏ chồng không đành, bởi vì con, vì tôi còn yêu anh, tiếp tục cuộc hôn nhân “đồng sàng dị mộng”, rồi chấp nhận chung chồng với kẻ khác, chỉ nghĩ đến tôi đã thấy mình không còn tự trọng, khó chịu vô cùng. Tôi phải làm sao cho vẹn toàn? Có cách nào khiến chồng toàn tâm toàn ý trở về bên mẹ con tôi?
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)