20 năm qua tôi đã có mái ấm gia đình và sự thành đạt trong xã hội. Bao nhiêu năm nay tôi chưa hề dòm ngó ai ngoài vợ, tại sao một cô gái rất bình thường ngày xưa lại làm tôi bối rối thế. Tại sao phải đợi đến lúc cả em và tôi đều lớn tuổi, tôi mới hiểu những giá trị của em. Những gì làm tôi để ý em ngày xưa như nụ cười, cách nói năng, vẻ mắc cỡ, bối rối… qua bao nhiêu năm càng thêm sâu sắc, hấp dẫn làm sao! Em mang đến cho tôi sự êm dịu, nhẹ nhàng.
Giờ đây, tôi phải chôn giấu mọi thứ, ngay cả khi thấy em buồn tôi cũng giả lơ như vô tâm rồi âm thầm giúp em. Tôi biết mình sai rồi và phải dừng lại. Cuộc sống này chỉ có vài lần 20 mà thôi, trong khi tôi đã mất 20 năm mới nhận ra tình cảm trong mình. Tôi không còn thời gian để làm gì cả. Dù sao ông trời cũng cho tôi gặp lại em, không mong gì hơn nữa.
Em ơi, anh cầu chúc cho em, người đàn bà trẻ con, bướng bỉnh được hạnh phúc. Anh sẽ đi cạnh cuộc đời em như một người bạn lớn, sẽ che chở em nếu có thể được. Em hãy hạnh phúc, vì nếu không anh sẽ ân hận cả đời này vì đã rời em hơn 20 năm trước.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)