VN88 VN88

Tâm sự thư gửi mẹ chồng trong quá khứ

Khi con và chồng không thể hàn gắn rạn nứt nữa thì cũng là lúc con không có gì hết, con là người sống không hề biết tính toán thiệt hơn, luôn nghĩ rằng “gái có công thì chồng không phụ”, nhưng đâu có phải vậy, mẹ là người mẹ tốt của các co nhưng lại không hề thông cảm và chia sẻ với con. Con trai mẹ về sửa chữa phòng mới để đưa người khác về, mẹ biết mà không can ngăn, con biết nhưng con lúc đó lực bất tòng tâm, vì trước mặt chồng thì con không còn giá trị nữa, trong mắt con trai mẹ, con là người vợ không ra gì. Con không làm ra tiền, phải sống nhờ vào những đồng tiền của chồng và những đồng lương hưu của bố mẹ.

Tâm sự thư gửi mẹ chồng trong quá khứ

Mẹ biết con không hề ăn bám, con cũng đi làm, đóng góp tiền ăn cho mẹ, cũng mua mọi sinh hoạt phí của gia đình. Khi ra đi cũng là lúc con muốn buông xuôi tất cả, con không còn đủ sức để sống trong gia đình như vậy nữa, gia đình của mẹ không thuộc về thế giới của con, nó có quá nhiều sự giả dối mà con lại là người không sống hai mặt được. Bao năm con cống hiến tuổi thanh xuân, làm quần quật, vậy mà nhận lại được gì hả mẹ, một chút tình người gia đình mẹ dành cho cũng không có. Bây giờ con với mẹ là những người dưng rồi nhưng trong lòng con vẫn muốn dành những điều tốt lành cho gia đình mẹ. Con chỉ muốn dành cái đức sau này cho con trai mình mà thôi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.