3. Anh có thấy mỗi lần cãi nhau, dù nóng giận cách mấy, anh kêu tui im, mặc dù tui không im được (tức quá mà, anh tức, tui cũng tức tui cũng muốn nhịn lắm chứ, cũng muốn im lặng lắm chứ), nhưng tui chưa bao giờ thách thức anh, vậy mà mấy lần anh cứ xông vào đòi đánh tui. Cho dù có lần tui đang mang bầu. Nhiều lần xong rồi tui nghĩ lại tui cũng tự trách mình sao lúc đó không kiềm chế được. Không biết có lần nào anh tự hỏi giống như tui không?
4. Từ ngày em gái anh nói tui làm biếng này nọ, lần nào cãi nhau anh cũng đem câu đó ra. Ừ, tui làm biếng đó thì sao. Tui làm biếng mà công việc nhà có một tay tui làm, chỉ những lúc bầu bí hoặc đuối quá tui mới nhờ anh làm phụ. Còn tui chưa mở miệng nhờ nó làm việc gì cho tui à nhe. Tui bụng bầu ốm nghén gần chết vẫn phải vác cái bụng bầu đi lau nhà, đi chợ nấu cơm, làm công việc nhà. Tui có nói tiếng nào đâu. Chị giúp việc nghỉ đang lúc việc công ty lu bu, khách Ấn Độ qua, bé nhân viên thì nghỉ thai sản, tui lu bu nên về trễ nó mới đi chợ nấu cơm có 2 tuần mà đã làm um sùm. Tui cũng phụ rửa chén bát, dọn dẹp nhà cửa chứ có phải ngồi không đâu. Sao hơn 4 tháng trời có tui đi chợ, làm việc nhà, có chị giúp việc làm hết tới giờ nó xuống bới cơm ăn thôi không thấy nó nói gì?