Tôi chăm sóc và nâng niu tình yêu như giữ một bình pha lê giá trị, một báu vật quý giá của riêng mình vậy. Tôi cũng không giữ tình yêu bằng cách như mọi người từng làm là phải giành giật bằng mọi giá và mọi thủ đoạn, cách của tôi làm xuất phát từ trái tim. Xác định yêu anh tôi cũng không bao giờ đặt ra một tiêu chuẩn nào bởi nếu mình hành động như vậy sẽ thật là khập khiễng và tôi sẽ không bao giờ giữ được ai cho riêng mình.
Trên đời này không ai sinh ra có thể tự hoàn hảo mà không cần phải sửa đổi, ai cũng có mặt tốt mặt xấu nhưng quan trọng tôi cảm thấy hài lòng với những gì mình có. Trong sâu thẳm trái tim tôi luôn hiểu được anh cần gì và muốn gì. Tình yêu của chúng tôi cũng vậy, mình không phải là thần thánh để tránh được những va chạm và bất đồng quan điểm trong cuộc sống, nhưng với tôi lại là người luôn nhận phần lỗi về mình và nhẹ nhàng chia sẻ xin lỗi anh.
Tôi cũng không bao giờ oán trách anh kể cả anh làm cho tôi giận, cũng không đòi hỏi anh như thế này hoặc như thế kia, bởi nếu tôi như vậy sẽ càng tăng thêm sự căng thẳng hơn. Cuối cùng chính tôi lại là người gửi tới anh những lời nhẹ nhàng nhất. Tôi nhận thức được một điều, đàn ông luôn đấu tranh để cái tôi được chiến thắng nên tôi nghĩ chịu thiệt về mình một chút cũng không sao. Mình hy sinh cái nhỏ nhất để đạt được cái lớn, nhưng sau cách giải quyết ngớ ngẩn không giống ai đó lại có thể giúp ích được cho anh nhìn nhận ra cái sai và cái đúng rồi hoàn thiện bản thân hơn.