Sự tha thiết của vợ đã lay chuyển ba mẹ, họ khuyên tôi bỏ qua cho vợ, quay về xây dựng lại. Tôi đồng ý với điều kiện vợ phải chấm dứt với gã đàn ông kia. Vợ cũng đặt điều kiện đã tha thứ thì không được nhắc lại chuyện này. Tôi đồng ý về sống lại với vợ và hoàn toàn quên gã đàn ông kia. Sau khi có với nhau 2 đứa con, gần đây tôi thấy vợ có vài biểu hiện rất lạ, chẳng hạn vội vàng tắt điện thoại khi có ai đó gọi, hoặc nhanh chóng vào xoá số mới gọi đến.
Tôi cảm thấy có điều gì đó bất thường nhưng không để ý lắm, cho đến khi con gái nói tối qua nghe mẹ nói chuyện điện thoại với bác hay nói chuyện với mẹ mỗi buổi sáng. Căn cứ theo thời gian con gái nói, tôi tìm ra sáng trưa chiều vợ đều gọi cho cùng một số điện thoại. Khi hỏi vợ về những tin nhắn và cuộc điện thoại, vợ trả lời thản nhiên chỉ là bạn bè, có chồng không được có bạn hay sao. Tôi hỏi người đàn ông kia, anh ta cũng chối phăng không có liên lạc gì với vợ tôi.
Tôi tìm cách liên lạc được với vợ của người đàn ông đó, chị ta nghẹn ngào xác nhận chồng mình là kẻ trăng hoa, có lần bắt gặp chồng đi vào khách sạn với một người ốm ốm, cao, tóc dài đến lưng (giống hình dáng vợ tôi). Chị ta cũng muốn tự tử nhưng nghĩ lại con còn quá nhỏ, không nỡ làm vậy. Tôi nói với vợ, vợ níu áo, xé quần áo tôi, khóc thật nhiều và vật vã nói bị oan, chưa bao giờ trao thân cho người khác.