Hơn nữa là những bức hình vợ nhậu và ôm tình tứ một người đàn ông trẻ. Tôi chú ý và xem nhật ký chat tất cả chương trình trên máy. Hóa ra hàng đêm tôi về trễ, cô ấy không những trốn ra ngoài đi chơi, nhậu nhẹt, bù khú mà còn chat với nhiều đàn ông, già có, trẻ có, tử tế có, ăn nói lẳng lơ, bỡn cợt có. Cô ấy chat rất khuya và chỉ ngưng trước giờ tôi về chừng ít phút như để che đậy khoảng tối của mình.
Trên nhật ký chat, vợ ăn nói tình cảm với những người đi cùng xe khi đi phượt, ban đầu là xế ôm, rồi thân mật hơn là xưng tên, nói năng tán tỉnh, bỡn cợt và cả thô tục có, hẹn hò đi chung nhóm, hẹn hò gặp riêng cũng có. Đau đớn là cô ấy làm thế không phải với một người mà nhiều người cùng lúc.
Rồi chuyện gì đến đã đến, hầu như những người cô ấy chat đều có những cuộc gặp riêng ân ái, khi quán cà phê, khi nhà nghỉ hoặc hẹn đi phượt ở chung lều, chung chăn. Tôi quay cuồng và không còn tin vào bất cứ điều gì khi người vợ mình chung sống lại lừa dối và có một cuộc sống bệnh hoạn như thế. Có thể tôi không đáp ứng được tất cả những nhu cầu của cô ấy, nhưng với một nhân viên nhà nước, kinh tế ổn định, có học hành mà cô ấy lại đi giao du và có cuộc sống bên ngoài như thế thật không thể tưởng.
Ở nhà cô ấy giả dối bằng sự ngoan hiền, chăm chỉ và khéo léo quá. Tôi vô cùng suy sụp và đau đớn khi thấy những gì vợ đang lừa dối. Tôi nói chuyện và mở một con đường cho vợ vì tôi còn rất yêu nhưng cô ấy dường như không cảm nhận được những gì tôi nhẹ nhàng cảnh tỉnh. Tôi buồn chán hơn, chỉ biết tìm an ủi trong men rượu. Một ngày cô ấy bảo xin dọn ra ngoài và ly hôn, tôi đồng ý. Qua bạn bè tôi biết cô ấy vẫn đi, vẫn gặp gỡ các nhóm và để lại nhiều tai tiếng, một môi trường hỗn độn như thế lấy gì mà bền vững lâu dài, người này truyền tai người kia như giới thiệu.