VN88 VN88

Tâm sự tản mạn về văn hóa vợ chồng

Đến một ngày chồng không yêu bạn nữa, bạn sẽ trách anh ta phản bội, Sở Khanh, hèn hạ. Nếu lỡ như xuất hiện người thứ 3, bạn sẽ đổ hết rằng cô ấy là kẻ không ra gì, là người chuyên đi giật chồng người khác. Còn khi không có người thứ 3 thực sự nào thì bạn cũng sẽ cố moi móc đâu đó ra một người thứ 3 để mà đổ lỗi. Bạn sẽ không chấp nhận rằng chính bạn là người làm ra sự thất bại trong cuộc hôn nhân. Bạn có nhận thấy điều đó không?

Nếu bạn nhận ra chính sự hời hợt của mình dẫn đến chồng không còn tình cảm với bạn nữa, bạn sẽ cố gắng sửa sai? Bạn sẽ nỗ lực vun vén, yêu thương nhưng lúc đó chồng bạn có chấp nhận hay không mới là quan trọng, nếu anh ấy chấp nhận thì quá tốt rồi, nhưng nếu không thì sao? Bạn sẽ thấy mệt mỏi, kiệt sức và cũng không chấp nhận. Bạn sẽ lẩn quẩn trong câu hỏi tại sao. Nhưng bạn có biết đã làm sai thì đừng bắt ép người khác chấp nhận việc sửa sai của mình. Một vị tài xế lơ là trong lúc lái xe gây tai nạn sau đó sửa sai bằng cách nào?

Bước vào cuộc hôn nhân cũng như hai người đang lèo lái một con thuyền, người đằng mũi, kẻ đằng đuôi. Nếu chỉ có một người chèo thì cho dù rất cố gắng cũng sẽ đến một lúc mệt mỏi muốn buông tay.

Bây giờ nói đến việc ly hôn, mấy ai chấp nhận được sự đổ vỡ? Ly hôn đối với bạn quá nặng nề, không thể chấp nhận được, “Tôi có ngoại tình đâu mà anh/chị lại muốn ly hôn”? Rồi bạn có thấy đã tự hạ thấp mình xuống để cố níu kéo tình yêu đã hết, có khi hành xử quá đáng đến mức phải vào tù hoặc sau này không thể nhìn mặt nhau?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.