Trong khi lúc còn yêu thương, có lúc người vợ nấu bữa cơm với tất cả tấm lòng mình, người chồng lại mải mê nhậu nhẹt, để vợ chờ bên mâm cơm hiu hắt. Vợ sẽ nói rằng “Sao em đợi anh về ăn cùng mà anh không về? Em không quan trọng bằng bạn bè anh sao?” Chồng nghĩ rằng chuyện nhỏ như con thỏ. Và rồi “con thỏ” ấy ngày càng lớn sau những va chạm rất đời thường. Những lúc ốm đau, những khi vấp ngã trong công việc, quơ tay tìm lấy người bạn đời thì người ấy còn mải mê công việc, mải mê với những sở thích riêng, mải mê bạn bè…
Đến khi vợ nói rằng cảm giác giành cho chồng sao giống người xa lạ, thì chồng có giật mình, có níu kéo thì đôi khi cũng đã muộn màng. Nếu may mắn thì quay lại cố gắng vì con cái nhưng sâu thẳm vẫn có vết thương lòng.
Còn có khi cô vợ mải mê trong tình yêu nồng nàn của chồng mình thuở mới cưới mà quên đi chồng mình cũng là một con người bằng xương bằng thịt. Đôi lúc giận dữ ném cả cái điều khiển tivi vào đầu chồng, vì có sao đâu, chồng yêu vợ nhất trên đời mà. Rồi thản nhiên sống trong tình yêu đó với chút ích kỷ bản thân, những cuộc vui chơi kèm theo những trận cãi vã có đôi chút nặng lời.
Khi đó chồng còn yêu vợ sẽ khéo léo nói rằng “Em à, vợ của bạn anh khi chồng đi công tác đều chuẩn bị đồ đạc cho chồng”. Hay “Em à, cô bên xóm mình ngày nào cũng nấu cơm thơm quá – bữa cơm chắc là chú đó vui lắm”. Hoặc “Em à, mẹ anh bệnh rồi mình đi thăm em nấu gì đó cho mẹ vui nhé, giống chị A nào đó mẹ chồng rất quý chị”. Bạn có nhớ bạn đã nói gì không? Đôi khi sẽ là “Sao anh không cưới chị A đó”?