Anh biết không, khi anh nói số anh phải lấy 2 vợ và em chính là người vợ 2 đó, em cũng hiểu thật không dễ dàng gì khi chịu cảnh chồng chung. Ngay từ đầu em đã quyết định yêu anh, theo anh nên suy nghĩ và hoạch định tương lai sẽ phải sống như thế nào rồi. Em biết vợ Bắc vợ Nam sẽ ít khi va chạm đụng mặt nhau nhưng nếu phải gặp, em sẽ coi chị như chị gái mình, em sẽ cố gắng để 2 chị em có thể hiểu và yêu quý nhau.
Em sẽ sống đúng mực, hiểu biết và tôn trọng chị. Em từng nghĩ sẽ cùng chị đi mua sắm, chăm sóc những đứa con, chuẩn bị cơm, cùng lo giỗ chạp và cùng yêu thương anh. Em từng nghĩ chắc sau dễ bị bố con anh bắt nạt nên em và chị sẽ về một phe để còn bảo vệ nhau. Em muốn cho anh được trở thành người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời, được mọi người ngưỡng mộ khi có hai người vợ biết điều và sống hòa thuận. Em từng ngốc nghếch, khờ khạo suy nghĩ như vậy đấy anh à. Với hy vọng mong manh đó trở thành sự thật nên em đã không đành lòng buông tay anh.
Nói thật giờ em mông lung lắm, chẳng biết làm gì cho là đúng nữa. Em nhường quyết định cuối cùng lại cho anh, đi tiếp hay dừng lại. Nếu đi tiếp xin anh đừng đối xử với em như thời gian vừa qua. Nếu dừng lại anh hãy nói thẳng, em biết khi đó mình sẽ tổn thương và đau khổ nhiều lắm, thà đau một lần để em có thể quên anh và bắt đầu tìm kiếm hạnh phúc mới sẽ tốt hơn. Em tự tin sẽ tìm được người yêu thương mình, có thể người đó không xuất sắc và tuyệt vời như anh nhưng chắc chắn sẽ hơn anh một điểm: Họ là sở hữu của duy nhất mình em.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)