VN88 VN88

Tâm sự tâm lý bất ổn vì bố quá hà khắc

Gia đình cháu có bốn người. Bố có một xưởng cơ khí riêng, kinh tế ổn định, ông luôn tự hào khi có một ngôi nhà rộng 80 m2, 6 tầng trong phố cổ, đó cũng chính là cái cớ để bố bắt nạt vợ, cũng là người mẹ giáo viên hiền lành của cháu. Bố luôn coi thường mẹ, từ bé lúc nào cũng muốn kéo cháu về với đằng nội, muốn cháu coi mẹ không bằng bố. Mẹ bảo cháu cái gì thì bố phải làm điều ngược lại. Thế mà trách nhiệm bố đối với cháu được bao nhiêu đâu ngoài việc đưa tiền chợ hàng tháng (mỗi lần đưa tiền chợ là mỗi lần chửi rủa mẹ ầm ĩ).

Cháu từ bé hay đau ốm, có đêm lên cơn hen, mẹ phải chở đến bệnh viện, còn bố nằm nhà cằn nhằn rằng tại mẹ đưa con xuống nhà ông ngoại nên mới bị ốm. Mẹ cháu hiền lành nhưng mắc bệnh hay quên, tuy nhiên bà vẫn cố gắng làm tốt mọi việc trong nhà. Cơm ngày nào cũng đổi món, toàn ăn thứ ngon, đắt tiền, thế mà chỉ dựa vào mấy lời lẽ thêm mắm thêm muối của bố mà cả nhà nội nghĩ mẹ cháu là kẻ bỏ đi.

Cháu không nghĩ bố là đàn ông lại có thể lắm chuyện và vô duyên như vậy. Gần 20 năm của cuộc đời cháu đã sống trong gia đình như thế, sống trong cảnh “thù trong giặc ngoài”. Cháu bị trầm cảm nặng từ ngày còn nhỏ nhưng không nói với ai cả, nói với mẹ thì mẹ khổ, nói với bố lại bị bố chửi cho một trận. Cháu muốn được mọi người cho lời khuyên để tâm lý có thể ổn định trở lại. Cháu xin cảm ơn.

(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.