Rồi một ngày em gặp anh, sự hoài nghi từng ẩn mình trong em, đôi lúc em buông xuôi cho sự đời trôi đi, đơn giản vì em không dám tin ai đó yêu thương mình thật lòng. Em sợ thêm lần nữa mình đau khổ, sợ trái tim sẽ hằn sâu vết thương lòng, sợ mai kia sẽ phải khóc thương cho bản thân, sợ sự bạc bẽo của thế gian này. Rồi sự chân thành của anh khiến em thổn thức, em đã yêu anh, dù tình yêu đó chưa đủ lớn để anh bên em.
Mình đã có những giây phút thật đẹp bên nhau, em sẽ mãi cất nó ở trong lòng. Em hiểu rồi một ngày nào đó anh sẽ xa em vì không thể tiến đến gần, vậy mà em đã hy vọng dù niềm hy vọng đó thật nhỏ nhoi và mong manh dễ vỡ. Hôm nay, em nhận ra thế giới này chẳng có gì thay đổi, anh vẫn là anh, sự bao dung không bao giờ có. Một câu nói đùa đã khiến anh mất lòng tin ở em đến như vậy sao? Em đã khóc rất nhiều, một lần nữa trái tim em vỡ vụn. Chúc anh thật sự hạnh phúc.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)