Chúng tôi vẫn thực hiện tốt cho đến lúc này, hai con đã trưởng thành, sự nghiệp làm ăn thuận lợi và tiến triển tốt. Thực sự trong 7-8 năm qua tôi và vợ vẫn luôn cố gắng để có thể nối lại tình cảm, nhưng không thực hiện được. Chúng tôi không có những phút giây vui vẻ, thường có xung đột, cự cãi nhỏ, rất lâu rồi chỉ ở cùng nhà, ngủ cùng giường mà không có bất kỳ quan hệ sinh lý nào cả.
Hiện nay, tôi có một đứa con trai riêng tại quê nhà, cháu còn nhỏ tuổi. Việc tôi có con riêng xảy ra cách đây vài năm, vợ biết và vẫn chấp nhận sống chung.
Tôi luôn cảm thấy tâm trạng bế tắc, không thấy cuộc sống vui vẻ vì phải sống trong căng thẳng dưới một mái nhà với vợ. Vợ tôi hoàn hảo, vấn đề chỉ là chúng tôi không còn tình cảm và không tìm được tiếng nói chung. Tôi muốn thật sự chia tay và về quê lo cho đứa con trai nhưng vợ không chấp nhận và luôn có biểu hiện mất kiểm soát khi tôi đề cập vấn đề này.
Nói về mẹ của con trai tôi, tôi cảm thấy cô ấy là người phù hợp. Cô ấy cũng thông cảm cho tình thế của tôi và sẵn sàng chấp nhận thiệt thòi, tôi rất thương cô ấy. Do vậy, gần đây tôi định sẽ chờ con gái thứ hai tốt nghiệp và hướng dẫn công việc làm ăn cho cháu rồi ra đi không báo trước. Nhưng tôi không biết liệu quyết định này có đúng hay không?