Tôi tìm bác sĩ, họ không cho tôi phá vì lần này tôi may mắn mà có được. Tôi hoang mang không biết như thế nào thì biết được vợ anh gần sinh, suốt thời gian đó mọi người giấu tôi, biến tôi thành con ngốc. Tôi bị sốc và không làm chủ được bản thân. Sau sinh được 4 tháng, vợ anh biết và kêu anh là phải dứt khoát với tôi.
Tôi sinh xong nếu muốn con có cha thì để 2 con chị ta nuôi hoặc là cắt đứt 3 mẹ con. Nếu như con của người ta dễ dàng bỏ thì dù có 10 người vợ, họ cũng bỏ được.
Riêng về bản than, tôi đã đánh mất 8 năm tuổi thanh xuân, mất đi người yêu nhưng tôi không thể nào để mất con. Tôi chấp nhận con đường thứ 2. Nhưng anh không làm được, anh vẫn thường xuyên ở bên tôi nhưng trong lòng tôi nghĩ tôi sẽ không cần điều đó. Tôi không muốn mình đứng trong bóng tối một lần nào nữa, không cần trách nhiệm gì ở anh, vì khi sinh con xong tôi sẽ bắt đầu làm lại từ đầu.
Tôi không mong gì nhận được sự đồng cảm của các bạn, chỉ mong mọi người hãy nhìn ở khía cạnh khách quan hơn. Chỉ có ai từng đóng vào vai trò ấy mới hiểu nỗi đau của người khác. Hôm nay tôi là người thứ 3 nhưng ngày sau tôi cũng có thể là người vợ, và ngược lại nên tôi hiểu được. Nếu như xã hội này không có những người tham lam thì sẽ không có những mảnh đời bất hạnh. Khi sự việc xảy ra không riêng người thứ 3 hứng chịu mà là cả 3 người. Đau lòng nhất là những đứa trẻ.