VN88 VN88

Tâm sự say nắng cậu thư ký kém 28 tuổi

Thế mà lúc này đây, tôi đang giằng xé tâm hồn, không biết mọi việc sẽ đi đến đâu mặc dù bản thân sống rất lý trí. Em kém tôi 28 tuổi, là thư ký của tôi (tôi làm giám đốc). Em chuẩn bị các tài liệu để tôi đi họp và ký hợp đồng, lo phương tiện để tôi đi công tác. Em chăm sóc tôi và dần dần không thể thiếu được trong công tác điều hành của tôi ở công ty.

Em 26 tuổi, con trai cả một gia đình ở Hải Dương, nhưng em không gọi tôi bằng cô, chỉ gọi là chị. Nhiều lần tôi yêu cầu em đổi cách xưng hô, em không trả lời, vẫn gọi tôi là chị xưng em. Em già so với tuổi. Những lần đi công tác, tôi và em ở hai phòng khách sạn riêng biệt. Có hôm tôi bị sốt cao, em yêu cầu ở chung phòng với tôi. Tôi đồng ý, em đã chăm sóc tôi, mời bác sĩ về phòng để khám bệnh cho tôi.

Em đắp khăn lạnh lên trán tôi, đỡ tôi dậy để uống thuốc, đút từng thìa cháo cho tôi, em ngồi bên giường hàng giờ đồng hồ mong tôi khỏi bệnh. Đêm đó, em nằm cùng giường với tôi, phòng có hai giường nhưng em sợ nếu tôi bệnh nặng hơn em sẽ không biết. Em nhẹ nhàng đắp chăn cho tôi, rón rén nằm ở bên cạnh giường vì sợ tôi thức giấc. Em đắp chăn riêng của em, tôi đắp chăn riêng của tôi, em nằm ở bên mép giường mà tôi có cảm giác em sẽ ngã ngay xuống sàn nhà. Nằm cùng giường đó nhưng giữa tôi và em có một khoảng cách xa vời vợi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.