Một tháng trôi qua kể từ ngày xét nghiệm, không khi nào tôi ăn ngon ngủ yên, những cơn ác mộng mỗi đêm tràn về, tôi phải lẩm bẩm niệm Phật để mong có giấc ngủ ngon. Rồi tôi siêng đi chùa, làm công đức, mong Phật tổ phù hộ. Tôi biết mình đã làm một việc không bao giờ có thể tha thứ. Những ước mong, hoài bão cho tương lai có thể sẽ không còn, cuộc đời tôi khả năng sẽ bị chôn vùi, tôi rất sợ khi nghĩ đến những điều đó. Tôi thật sự ăn năn, hối hận, thậm chí mong có ai đó chửi rủa, sỉ vả để hối lỗi và cứu rỗi tâm hồn.
Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com
Trang: 1 2