VN88 VN88

Tâm sự sau 20 năm sống vì gia đình, giờ tôi có thể sống cho mình

Suốt cả năm trời, hôm qua 3 bố con mới ăn với nhau được bữa cơm ở nhà hàng, căn nhà ở Hải Phòng tôi không muốn về nữa. Tôi đang làm nhà ở quê (cách trung tâm Hà Nội 14 km), sẽ làm lại từ đầu. Chờ thêm vài năm con trưởng thành rồi tính tiếp. Tinh thần phục vụ vợ con, tôi có thể giặt mọi quần áo cho vợ. Tôi cũng không giận cô ấy, gần 20 năm, tôi và gia đình nhà nội không quan tâm tới một xu của vợ.

Tôi không biết cô ấy làm được bao nhiêu, vì công việc là phổ thông. Đến giờ tôi vẫn nói, nếu cô ấy không làm được gì, tôi nuôi hết, coi như vợ đau yếu nhưng tình cảm hết rồi. Một chặng đường đau khổ dài đằng đẵng không có thời gian viết ra đây được. Đến thời điểm này tôi đã có thể nghĩ sống cho mình được rồi.

Gửi em! Không biết em có phải là tác giả của bài viết hay không, dù đúng hay sai anh đã xem em như tri kỷ. Với trải nghiệm khắp 5 châu, giao thiệp, sinh sống và làm việc với đủ các sắc tộc, chỉ một câu trả lời anh biết em là người phụ nữ đôn hậu, tự trọng và có giáo dục. Mặc dù may mắn chưa đến nhưng anh khẳng định hạnh phúc đang đến với em trong tương lai gần. Là anh hay một người đàn ông nào khác sẽ bù đắp cho em, vì người tốt như em không thể chịu bất hạnh mãi. Đoạn quá khứ đau khổ của em chỉ là một khúc sông nhỏ trong lòng nó suốt hành trình dài ra biển.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.