VN88 VN88

Tâm sự sau 20 năm sống vì gia đình, giờ tôi có thể sống cho mình

Sơ qua về tôi để mọi người rõ. 20 tuổi tôi sang Trung Đông làm việc, tham dự đủ chiến tranh vùng vịnh, thấm thế nào là hoang mạc khô cằn. Từ đó tới nay tôi chỉ đi làm việc, học tập ở nước ngoài hoặc làm cho các tập đoàn lớn của nước ngoài ở trong nước. Chưa một người Việt nào là sếp trong đời tôi.

Tôi có một đặc tính, quản lý mà không “bóp chết” được tiếng Anh của tôi là tôi không hợp tác. Xin tiết lộ, sếp tôi hiện nay hơn tôi mọi lĩnh vực và tôi sẵn sàng chết thay cho sếp. Công việc luôn phải xa nhà nên vợ chán, đòi ly hôn dù chỉ là xích mích vụn vặt, tôi phải đối mặt với ban hòa giải một lần, chấp nhận mọi điều kiện để hai con được bình yên. Tôi thương các con chưa trưởng thành, không muốn con mang tiếng bố mẹ bỏ nhau, chọn giải pháp đi làm xa để vợ ở Hải Phòng thoải mái. Chúng tôi đã ly thân nhiều năm nay.

Tôi luôn nhận phần cáng đáng gia đình, mua đất, làm nhà xong mới cưới vợ. Khi ở trong nước lúc các con còn bé cũng đón đưa, sữa bột, nhà trẻ, vườn hoa, gửi con hết giờ hành chính rồi lại gửi thêm giờ để hoàn thành công việc. Đón con đã gần nửa đêm. Mùa hè tắm cho con xong bố cũng như tắm. Đến nay hai con trai gái đã gần trưởng thành, thương và thân bố. Bố con chỉ dùng tiếng Anh (để luyện cho các cháu).

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.