Thời gian đầu dù tôi và em khó chia sẻ qua điện thoại, nhưng gặp nhau tôi vẫn cảm giác được tình cảm của em, cũng chia sẻ với nhau khá hơn. Tôi thường chở em đi ăn, đi xem phim, đi uống nước. Em ôn thi tốt nghiệp vào buổi tối, tôi chỉ chở em đi ăn về cho kịp giờ học, không đi xem phim, không uống cà phê và cũng không có thời gian trò chuyện với nhau. Tôi thấy hơi buồn nhưng cũng thương em vì phải học ngày học đêm.
Rồi tôi quyết định bán hàng online cho bớt thời gian trống trải vào buổi tối. Từ đó, mâu thuẫn giữa tôi và em bắt đầu xuất hiện. Tôi bán hàng hàng bận bịu, ít có thời gian gặp em, những lúc gặp em tâm trạng thường mệt mỏi, khó chịu. Tôi thấy ghét em vì em lên Facebook thường xuyên mà không chia sẻ hình ảnh quảng cáo sản phẩm cho tôi, tôi nhắc thì em chỉ chia sẻ một vài lần rồi thôi. Tôi bắt đầu thấy khó chịu, cũng chính điều đó làm tình cảm của em và tôi xa dần đi. Em không hiểu tôi và tôi cũng không hiểu em. Tôi với em không cãi nhau nhưng cũng chẳng bao giờ nói ra suy nghĩ của mình, cứ như vậy thời gian khoảng 3 tháng.
Tôi quyết định nghỉ bán hàng online để quan tâm và gần gũi em nhiều hơn, cũng từ đó tôi không còn cảm nhận được tình cảm của em dành cho mình nữa. Những lúc như vậy, tôi nhắn tin hỏi em: “Anh thấy tình cảm giữa anh và em không được tốt, em không hài lòng về anh vấn đề gì không? Hãy xem anh như một người bạn, nói ra những gì em không thích về anh, anh không phải là người bảo thủ, cố chấp”. Em bảo tình cảm dành cho tôi không có vấn đề gì hết, bảo tôi đừng lo. Tôi vẫn thấy cảm giác gì đó không ổn, nhưng cố gạt sang một bên, cố tin tưởng em. Rồi tết đến, tôi với em được gặp nhau nhiều hơn, đi chúc tết nhà họ hàng hai bên, hàng xóm, bạn bè cơ quan và em cũng rất vui vẻ.