Không phải chúng tôi ngu si, không thể phản kháng mà chính là không muốn, vì làm như thế chúng tôi chà đạp lên tất cả rồi. Tôi chỉ mong rằng chúng ta sống bằng “tình” sẽ được trả bằng “tình”, hoặc ít nhất là không bị trả lại bằng “oán”. Nếu mọi người sau những ngày tháng yêu thương trở nên cắn xé nhau, chửi bới nhau thì sau cùng chúng ta được gì. Chính vì thế bây giờ và sau này dù anh có làm gì tôi cũng sẽ đứng một bên nhìn, nhìn xem người từng yêu thương mình đối với mình ra sao, chỉ vậy mà thôi.
Anh à, em hiểu anh nhất mà. Chỉ cần anh đọc bài này thôi anh sẽ biết, có lẽ chưa đọc xong anh đã sùng sục lên tìm cách gọi em, liên hệ với em, “ em gỡ bỏ ngay đi, nói lung tung gì thế”. Nhưng mong anh và các anh có cùng suy nghĩ và cách hành động như anh hãy bình tĩnh, để lòng lắng lại từng chút, từng chút.
Đây là lần cuối cùng em nói, em nói như tâm sự, như cầu xin anh. Mong anh hãy im lặng từ đây về sau. Chỉ vậy mà thôi. Em sẽ sống tốt nhất có thể, gắng vượt qua nỗi đau này cũng như em từng làm trước đây và em mong anh cũng vậy. Lời cuối của em đó là, dù anh có đối xử thế nào em cũng không bao giờ để chữ “ hận” trong người, nhưng không phải vì còn yêu anh nhé. Chỉ là để em có thể sống tốt hơn mà thôi.