Bắt đầu từ đây tôi đã sai lầm nối tiếp sai lầm. Trong cái sai lầm đầu tiên là không giữ được mình, không giữ được suy nghĩ và sự vững vàng của bản thân. Khi biết được tôi còn cái gọi là “màng trinh” đó tôi đã vui sướng biết bao. Rồi lại như một người điên khi biết mình vừa tự tay phá hủy nó, phá hủy không chỉ cái màng mà phá hủy luôn tiết hạnh của một người con gái. Hơn thế nữa là sự đau khổ tột cùng khi anh thú nhận anh đã có vợ và con gái, tất nhiên họ đã ly hôn.
Sự thù ghét sợ hãi ngày xưa đã cho tôi thật nhiều, từ sự cứng rắn sống, khép kín trong mọi thứ để quyết tâm học tập và sống mà tôi nghĩ khi nhìn vào người ta sẽ nói là “sống tốt, sống ngoan”, nhưng đồng thời nó mang lại cho tôi nhiều suy nghĩ dại dột đến lệch lạc. Tôi ra trường với tấm bằng đại học của một trường tốt, một mối quan hệ nam nữ chớm nở, qua một thời gian lờ mờ tôi nhận ra mình đang đánh mất con người của mình rất nhiều.
Bị anh chi phối trong mọi chuyện, bao gồm cả việc ép tôi quan hệ bằng đủ cách, tôi đánh mất sự nhu mì của người con gái. Chửi thề mỗi khi không thể chịu nổi, chạy lang thang như điên trên đường. Mọi thứ, mọi thứ và hơn hết tôi càng ngày càng lún sâu vào sự lừa dối. Nhận ra tất cả mọi chuyện nhưng tôi lại để sự sợ hãi như bạn trong bài “Người tình dọa tung lip sex nếu tôi đòi chia tay” chi phối để trở thành người “thỏa mãn” cho anh, để mọi lần chia tay đều không thể.