Vì tò mò tôi đã lục xem lịch sử cuộc gọi, biết anh đã nói chuyện với một nữ đồng nghiệp chưa có gia đình (trước kia tôi không bao giờ lục soát, kiểm tra điện thoại anh). Sẵn cơn ghen trong lòng, tính đa nghi suy diễn nổi lên, tôi lao vào tra hỏi chồng: Tại sao lại nói chuyện điện thoại, nói những gì, hai người có quan hệ gì mờ ám, có phải đang tán tỉnh nhau trong khi tôi bầu bí. Chồng giải thích đó chỉ là cuộc điện thoại bình thường, trao đổi về một dự án mà bộ phận anh đang làm gấp. Chồng tôi là trưởng phòng nên ngày chủ nhật không phải làm, khi có vấn đề gì cần ý kiến mọi người điện thoại cho anh. Thế mà cơn cuồng ghen chiếm mất lý trí, tôi cho rằng đó chỉ là ngụy biện và quan trọng lúc này trong lòng không tự tin vào bản thân và không tin lời chồng nói.
Kể từ sau hôm đó tôi thay đổi 360 độ, thậm chí để có nhiều thời gian theo dõi anh, tôi còn đón mẹ đẻ từ quê vào để vừa có thêm đồng minh, vừa phụ người giúp việc chăm sóc đứa con lớn cho tôi có nhiều thời gian kiểm tra, giám sát chồng. Mỗi ngày tôi giám sát giờ giấc đi về của anh, còn ước lượng, kiểm tra khoảng thời gian anh đi từ cơ quan về nhà. Trong giờ làm việc tôi cũng thường xuyên điện thoại để kiểm tra xem anh có làm việc không hay đi đâu, nếu chồng dám không nghe máy tôi sẽ điện thoại vào máy bàn ở công ty. Trong trường hợp không được tôi tiếp tục điện cho sếp trên hoặc đồng nghiệp của anh đến khi anh nghe máy hoặc điện thoại lại tôi mới thôi.