Tôi lên máy bay về Việt Nam. Giữa trưa nắng gay gắt tôi chờ em ở bên đường. Rồi hai đứa ngồi uống nước, mắt chẳng dám nhìn vào nhau. Cảm giác lúc đó thật khó tả. Đó thực sự là những giây phút khó quên trong tôi. Chẳng ai nói lời nào, chúng tôi chính thức yêu nhau từ đó. Em đưa tôi về giới thiệu cùng gia đình.
Ba tuần ngắn ngủi ở bên nhau, chúng tôi dành những yêu thương, cái nắm tay, như những món quà nho nhỏ đầy ý nghĩa. Tôi cảm nhận được tình cảm của em dành cho mình nhiều thế nào. Đêm cuối cùng ngồi bên nhau, cả hai không kìm được nước mắt chia ly, nhớ nhung chờ đợi.
Đi rồi tôi lại mong ngày trở về, một ngày đầy tươi sáng cho tương lai hai đứa. Tôi không chắc có thể lo cho em suốt đời nhưng đã yêu em thật nhiều, sẽ cố gắng để có một tương lai tươi sáng, chỉ cần em có thể chờ tôi. Dù thế nào tôi vẫn yêu em. “Hãy tin anh! Rồi anh sẽ trở về”.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)