Khi tôi muốn sẽ tự mình chịu trách nhiệm, bước ra khỏi cuộc đời anh, để không phá đi hình ảnh vĩ đại của anh trong gia đình thì lại nhận ra giá trị của mình trong anh không nhiều như tôi tưởng. Tôi cố vớt vát hai từ “yêu thương” trong nhục nhã ê chề. Buông xuôi nỗi đau trở về thực tại, tôi sẽ lo cho con trong thế giới rộng lớn này. Tôi đi khám bác sĩ bảo thai được 8 tuần 2 ngày nhưng yếu, cần được nghỉ ngơi. Tôi gạt đi tất cả và cầu mong sự bình yên ấy đến với con.
Như mình không được chào đón ở thế giới này, con đã mãi bỏ tôi khi mới 8 tuần 6 ngày tuổi. Bác sĩ bảo do tôi quá căng thẳng nên không giữ được. Con đã đi tìm nơi có người bố, người mẹ nồng nhiệt chào đón. Tôi như người mất hồn, không muốn gặp ai và cũng chẳng thể tha thứ nổi cho mình nữa. Gieo nhân nào gặt quả ấy, “gieo gió ắt gặt bão” là câu cuối cùng anh dành cho tôi, cũng là lời nhắn tôi muốn gửi đến bạn đọc đang là người thứ ba, hay những người chồng, người vợ đang vì người thứ ba xin hãy dừng lại. Nhân quả báo ứng chẳng phải đợi lâu. Đừng để đến khi không đủ cho mình một giọt nước mắt như tôi nữa.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)