Dần dần tư tưởng giữ gìn chữ trinh ấy đối với tôi không còn quan trọng nữa. Tôi dễ nhìn, ăn nói cũng có chút duyên nên nhiều đàn ông tán tỉnh, một phần thiếu thốn tình cảm, phần ham vui nên thấy anh nào được là tôi đồng ý luôn. Chuyện quan hệ khi chỉ mới quen chưa được một tuần đối với tôi là bình thường. Tôi rất muốn tìm một người đàn ông yêu thương mình thật lòng, nhưng lúc nào cũng cảm thấy nghi ngờ, vì thấy con gái bây giờ chịu thiệt thòi nhiều quá. Tôi không còn nghĩ phải giữ gìn hay yêu thương sâu đậm ai cả, đến với nhau xong rồi đi cũng được.
Chưa bao giờ tôi cảm thấy thoải mái trong lòng, cứ nghĩ đến chuyện quá khứ quan hệ với bao nhiêu đàn ông tôi lại thấy kinh sợ bản thân, thật hư hỏng và dễ dãi, rồi tôi lại tự an ủi mình bằng cách nghĩ giờ chuyện đó trong xã hội cũng là bình thường, giống như nhu cầu đói thì ăn, khát thì uống, sao phải suy nghĩ cho phức tạp. Tôi luôn cảm thấy nhức nhối và day dứt, có phải tôi đang sống rất buông thả không? Tôi phải như thế nào trong tình yêu đây? Tôi thấy hỗn độn, mong anh chị cho lời khuyên chân thành.
(Tâm sự cuộc sông 18Truyen.com)