VN88 VN88

Tâm sự quá khứ tủi hờn khi bị hai người đàn ông lạm dụng

Tôi bảo bố mẹ về vì không muốn ông bà quá lo lắng mà sinh bệnh. Sức người có hạn, một người bệnh đã khổ lắm rồi, đằng này hai người, toàn bệnh nan y, vừa đi làm kiếm tiền vừa chăm lo cho chồng con, với chi phí cực lớn. Ngoài chi phí sinh hoạt, thuốc men, tôi còn phải trả nợ lãi mà hai vợ chồng vay ngoài để mua đất, tính sau này để dành. Khi biến cố xảy ra, họ sợ nên cũng thu hồi luôn. Tôi phải dồn vốn liếng trả họ nên đồng tiền vốn làm ăn cứ cạn dần.

Bao nhiêu năm lập nghiệp nơi xứ người, từ hai bàn tay trắng, việc mua đất xây nhà vợ chồng tôi đều tự lập, sự hỗ trợ của bố mẹ không đáng kể gì. Rồi khi mở cửa kinh doanh, không ai giúp, chúng tôi phải bòn mót từng đồng, xoay sở từ những đồng tiền ít ỏi rồi cũng có chút vốn liếng. Thế thời thay đổi, kinh tế suy thoái, kéo theo cái nghề của chúng tôi rơi vào khủng hoảng nhưng 2 vợ chồng vẫn cần mẫn làm để bù lại. Dù rất muốn nhờ bố mẹ giúp đỡ, hỗ trợ rồi lại không muốn làm bố mẹ lo, tôi lại thôi.

Đến thời điểm này tôi khó thực sự, đất chưa có sổ nên không bán được, nhà bán thì ở đâu, bệnh của con nếu có biến cố phải bán nhà là cái chắc. Giờ bệnh cháu đang ổn định, tôi phải tranh thủ lúc này để làm, chuẩn bị chút tiền phòng khi hữu sự. Việc tôi có nhưng vốn thì không, tôi nghĩ đến bố mẹ, hy vọng ông bà sẽ giúp tôi vay tiền với lãi suất ngân hàng vì nhà bố mẹ tôi có sổ đỏ; vẫn là những lời từ chối phũ phàng. Tôi như bị dội gáo nước lạnh, vậy mà bố bảo cần gì gọi bố, bố bảo nếu để cứu tôi bố có thể cho cả thận của mình.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.