VN88 VN88

Tâm sự quá khứ tủi hờn khi bị hai người đàn ông lạm dụng

Mọi chuyện trôi qua và quên đi. Khi mẹ sinh em út, gửi em bên hàng xóm, dặn tôi sau giờ học phải sang bên đó chơi với em. Nhà hàng xóm khá đông con, các anh chị đều đã lớn. Từ nhỏ tôi được gửi ở đây nên chúng tôi khá thân nhau. Anh út năm đó 16 tuổi, tôi lên 9. Những lúc người lớn không có nhà, anh út thường hay rủ tôi vào trong buồng, chơi trò vợ chồng, hỏi tôi có thích không. Anh hay dụ tôi bằng kẹo cao su, dù chả thích thú gì cái trò của anh ấy nhưng nhiều lúc vì thèm kẹo tôi vẫn theo anh vào nhà. Mọi chuyện lại diễn ra. Tôi dần thấy sợ hãi và rồi không sang những lúc bố mẹ anh không ở nhà nữa.

Trong ký ức của mình tôi không nhớ có lần nào bố hỏi chuyện tôi ngoài những lần bố nạt nộ mắng mỏ ầm ĩ nhà cửa. Mẹ cũng không mấy khi hỏi, bà chỉ luôn răn dạy phải thế nọ phải thế kia, con gái phải biết hy sinh, nhẫn nhịn, dịu dàng, biết nữ công gia chánh. Bà nội cũng thế.

Bố bị bệnh, ốm nằm nhà, đồ đạc ông sắm trước kia phải bán hết để lấy tiền thang thuốc vì lúc này, nghề của mẹ cũng không còn ai cần đến nữa. Hai mẹ con lang thang nhiều ngày đi vay mượn để lấy tiền mở hàng bán, gặp ai cũng lắc đầu, họ bảo hiền như mẹ thì buôn bán gì, đưa tiền cho khác gì ném qua cửa sổ. Rồi cuối cùng cũng có người giúp.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.