VN88 VN88

Tâm sự quá khứ tủi hờn khi bị hai người đàn ông lạm dụng

Ông là người làm ra tiền, làm nhiều tiêu nhiều, mua sắm những đồ đạc xa xỉ, những đồ mà giá trị thời đó nếu không mua thì có thể để mua được cả một ngôi nhà vừa phải. Mẹ xót ruột chả dám nói gì, chỉ thở dài. Ông rất rộng rãi với bạn bè, giúp đỡ, đãi mọi người liên tục, trong khi mọi chi tiêu sinh hoạt trong gia đình mẹ phải lo, mấy đứa con lít nhít, quẩn chân quẩn tay, mẹ đâu có thời gian nhiều để chuyên tâm vào công việc. Vậy nên mẹ cũng chả bao giờ có tiền để tích lũy.

Ông là người gia trưởng, trong khi luôn vui vẻ hài hước với bạn bè, hàng xóm thì với vợ con lúc nào cũng chỉ có ánh mắt lạnh lùng, lời nói là mệnh lệnh, mọi người chỉ có vâng lời, không bao giờ được cãi. Chả bao giờ tôi thấy ông chuyện trò tâm tình, âu yếm gần gũi các con. Mọi cái sai của chúng tôi đều bị quát mắng nặng nề, bị phạt đòn, còn mọi sự cố gắng của chúng tôi không bao giờ có một lời động viên khích lệ.

Không khí gia đình lúc nào cũng nặng nề u ám, sợ hãi và cô độc. Điều này dần ảnh hưởng tới tâm lý của mấy anh em tôi. Anh trai từ một cậu bé thông minh, lém lỉnh, yêu thương em, càng ngày càng trở nên lầm lì, cục cằn, hung hãn. Mọi bức xúc dường như anh đổ hết lên đầu tôi và các em. Những trận đòn diễn ra như cơm bữa, lời mắng chửi mạt sát, rủa xả bằng những ngôn từ cay độc nhất có thể. Anh đánh tôi vì bất cứ lý do gì, kể cả vì tôi trông ngứa mắt hay vì tôi chỉ chậm làm theo yêu cầu của anh, mọi phản kháng của tôi sẽ phải lĩnh những trận đòn tàn nhẫn. Tôi khóc rất nhiều, cầu cứu mẹ, mẹ chỉ khuyên tôi chịu đựng, cầu cứu bố bị bố lôi cả tôi và anh ra đánh đòn vì tội làm loạn nhà cửa.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.