Hàng ngày tôi vẫn cố giữ khoảng cách để không làm em khó xử. Tôi tạo một địa chỉ mail lạ để tâm sự với em nhưng em không trả lời, hàng ngày em vẫn vậy như không có gì xảy ra. Tôi không hiểu mình thuộc giới tính gì? Thời còn học phổ thông tôi thuộc người nhút nhát, hay đi chơi với các bạn gái và có những cử chỉ mềm mỏng. Đến lúc học cấp III, thấy cô bạn gái trong lớp dễ thương cũng thích, nhưng gặp các bạn đẹp trai cũng thích.
Rồi từ từ tôi nhận biết mình không phải là một thằng con trai bình thường, tôi cũng hiểu những người như mình thường bị khinh thường và kỳ thị. Tôi cố gắng thay đổi mình theo hướng đàn ông, dần dần hình như tôi làm được điều đó. Khi lên học đại học, lần đầu tôi có cảm giác hồi hộp, thich thích khi gặp một cô gái dễ thương và thế là tôi tiến tới luôn và đến khi ra trường được 3 năm thì cưới. Tình cảm vợ chồng vẫn khăng khít và có được 2 con trai cho đến khi gặp cậu em này.
Viết lên những dòng tâm sự này tôi muốn vơi đi những u sầu, đau khổ phải kìm nén bởi hiện tôi vẫn luôn nhớ nhung em mà không thể nói, phải sống bằng con người không phải chính mình. Tôi muốn xin lỗi vợ yêu quý (mặc dù em không hề hay biết) vì đã phản bội lại sự yêu thương hết mực vợ đã dành cho tôi. Mong các bạn giúp tôi có một lời khuyên hay giải pháp nào để tôi quên đi cậu em này. Chân thành cám ơn các bạn.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)