Chúng tôi đến với nhau cũng xác định được khó khăn do hoàn cảnh. Cô ấy là phụ nữ đã ly hôn và có một con nhỏ, tôi là con trưởng trong gia đình với một nếp nghĩ khá phong kiến nên gia đình rất dị ứng với việc con trai mình sẽ yêu và cưới một người phụ nữ đã ly hôn, lại có một đứa con. Tôi hiểu suy nghĩ đó của gia đình, nhưng tin mình sẽ vượt qua được, với cô ấy thì niềm tin đó rất mong manh, nếu gia đình tôi phản đối cô ấy sẽ chủ động rút lui vì không muốn làm sứt mẻ mối quan hệ trong gia đình tôi.
Tôi hiểu cảm giác đó, một mặt động viên cô ấy, một mặt chuẩn bị phương án trong trường hợp gia đình phản đối. Chúng tôi thực sự hạnh phúc, tưởng không có gì làm rạn nứt mối quan hệ này mặc dù thực sự chúng tôi có mốt số điểm bất đồng và mâu thuẫn đang được tích tụ. Có lẽ tình yêu và sự hạnh phúc quá lớn đã tạm thời che lấp đi những mâu thuẫn và bất đồng đó.
Chúng tôi chưa bao giờ nói chuyện với nhau về những bất đồng và mâu thuẫn đã có, những điều này chỉ nhắc đến trong những email hay đoạn chat, không được đề cập trực tiếp khi cả 2 ở bên nhau, mặt đối mặt. Phải chăng đây là một điểm sai khi chúng tôi không có được một cách trao đổi những vấn đề phát sinh hiệu quả, hay vì chúng tôi đã quá tự tin vào việc sẽ không bao giờ để xảy ra những điều đó.