Tôi là người tự lập về tài chính từ năm 20 tuổi, bắt đầu phải làm thêm để trang trải các học phí cho đến lúc ra trường, công việc phải tự thân rất nhiều dù khá thuận lợi nhưng cuộc sống phải trải qua nhiều va chạm, nhiều tranh đấu để đạt được vị trí tạm tốt như hôm nay, dù sao cũng mãn nguyện. Cuộc sống gia đình tôi nói chung ở mức độ hạnh phúc nếu xét theo tiêu chuẩn khuôn khổ.
Gần đây gặp một chuyện ngoài khuôn khổ, tôi làm trợ lý cho sếp tổng, cách đây một tháng khi dự cuộc họp về việc mua lại công ty của đối tác trong không khí khá căng thẳng, tôi không thể quên được hình ảnh phía người đối tác kia lặng lẽ, dằn nén chấp nhận rút lui. Một vẻ phong trần không nhiều lời, không dây dưa hay hằn học mà theo cách người ta hay nói “chấp nhận cuộc chơi” khiến tôi thấy nao lòng. Vì vậy khi cần chuyển hồ sơ thanh khoản cho người đó, dù người khác có thể đi nhưng tôi vẫn cứ muốn đi để gặp lại.
Hẹn người đó xong, thay vì đến và đưa hồ sơ, tôi lại bắt đầu gợi ý một hướng mới trong công việc. Tôi thường được phái nam ưu ái nhưng đối với người này thì vẻ hơi xa cách pha lẫn quân tử, chính trực (dù biết người kinh doanh có thể không hoàn toàn) cộng thêm câu nói “Chúc mừng công ty cô” đầy khảng khái khiến tôi cứ thấy bị thu hút. Sự hân hoan của các sếp và yến tiệc chúc mừng trong công ty, niềm hạnh phúc trong sự thăng tiến dễ dàng của chồng đối lập với hình ảnh mệt mỏi, lẻ loi của người kia, điều tôi từng thấy mình trong đó khiến lòng tôi nhói lên.