Vợ anh kém tôi một tuổi, nghe những gì gia đình kể lại, chị khá đoảng, vô ý, tới chơi lúc gia đình làm cỗ nhỏ, thấy mọi người nấu nướng cũng không xuống bếp phụ giúp. Gia đình nhà bên đó cũng làm to, khá giả nên được cưng chiều từ bé. Tuy vậy, với suy nghĩ cưới về thì cũng chỉ ở với anh, không ở cùng bố mẹ chồng nên bố mẹ tôi không ý kiến và cấm cản gì, qua lại thăm gia đình bên ấy vào dịp cần thiết.
Năm ngoái, sau khi chị tốt nghiệp đại học ở Việt Nam, anh trai nhờ bố mẹ hỏi cưới, rồi lo cho chị sang cùng chỗ anh làm theo diện du học sinh tự túc. Toàn bộ tiền nhập học, chứng minh tài chính, ăn ở là do anh tôi trả. Lúc này hai người vẫn chưa đăng ký kết hôn và tổ chức đám cưới, tôi vẫn chưa có dịp gặp mặt chị dâu.
Khoảng nửa năm sau, gia đình gặp chuyện lớn, bố mẹ giấu mọi người tham gia hùn vốn với người quen, bị lừa mất, cả đời hai anh em làm bên này kiếm tiền gửi về cũng không thể trả nổi. Bố mẹ ở nhà khóc lên khóc xuống mà anh em ở xa nên không thể giúp gì được. Tôi có bao nhiêu tiền tiết kiệm gửi về hết cho bố mẹ, thậm chí vay thêm bạn bè để bố mẹ trả nợ sổ đỏ. Anh chả có đồng nào gửi về, bao nhiêu tiền tiết kiệm hồi trước lo hết cho chị vợ sang bên này, rồi từ ngày chị sang phải lo ăn ở cho 2 người nên làm ra bao nhiêu tiêu hết bấy nhiêu.