Chuyện tình duyên của cháu thực sự lận đận long đong đến mức khó hiểu, rất nhiều bạn bè yêu quý, quý mến và chẳng đi đến đâu cả dù cháu khá xinh xắn và có duyên. Có lẽ nỗi đau lớn nhất phải là câu chuyện của cháu cách đây 2 năm, khi còn học thạc sĩ ở nước ngoài. Cháu đã đi cả chục nghìn cây số, đến một đất nước hoa lệ để gặp rồi yêu một người giống hệt bố mình.
Anh cũng là sinh viên du học như cháu, cháu gặp và yêu anh một cách chân thành nhất, tin tưởng và hết mình. Cháu mơ đến một cuộc sống gia đình hạnh phúc thực sự bên anh, yêu thương và quan tâm anh hết mực, để rồi dần dần phát hiện ra mình yêu đúng một người “Sở Khanh giả danh trí thức”.
Anh đã có bạn gái ở Việt Nam, xác định cưới người đó, khi đi du học anh tán tỉnh và yêu cháu chỉ để lấp chỗ trống. Cháu đã trao cho anh tất cả, nhận lại chỉ là sự lừa dối. Cháu đau khổ vô cùng vì niềm tin đổ vỡ và vì quá yêu. Khi cháu phát hiện ra mọi chuyện, anh còn thản nhiên nói nhiều điều như xé nát tâm can “Anh đã lấy vợ đâu nên có quyền lựa chọn”, “Em bớt nhạy cảm đi có phải là mình vẫn cứ yêu nhau, cả hai đều không cô đơn ở nơi xứ người”…
Cháu rơi vào tuyệt vọng, sau đó không lâu anh về Việt Nam làm đám cưới. Khi chia tay anh cháu rất đau khổ, dằn vặt trong nỗi cô đơn và sự tổn thương nơi xứ người, không dám mở lòng yêu ai nữa vì sợ đau thêm. Anh biết điều đó nên khi quay trở lại học lên tiến sĩ tiếp tục nối lại tình cảm với cháu chỉ để thỏa mãn sinh lý.