Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống nỗi đau thầm kính khi là người khuyết tật hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống.
Tôi ước mình bình thường, được làm sinh viên, biết đây biết đó, yêu và được yêu một ai đó. Vậy mà tất cả chỉ là tưởng tượng, chợt khóe mắt cay và tim thắt lại.
Tôi tên Nam, 22 tuổi, là người khuyết tật. Năm 17 tuổi tôi bình thường và có những khát khao hoài bão như bao người, qua một đêm tất cả trở nên đen tối khi tôi phát hiện mình bị bệnh viêm tủy, liệt tứ chi. Từ một người to khỏe tôi trở nên yếu ớt, cơ thể teo nhỏ chỉ còn da và xương. Giờ đây tôi chỉ biết ngồi một chỗ trong phòng và nhìn ra ngoài cửa sổ, quanh năm vẫn như vậy. Nỗi đau cơ thể và cô đơn vây quanh tôi ngày này qua ngày khác, đã có lúc tôi muốn chết đi, muốn một giấc ngủ thật ngon, thật dài như vô tận.
Tâm sự nỗi đau thầm kính khi là người khuyết tật
Lại một năm nữa sắp qua rồi, hy vọng trong tôi đang dần trở nên tuyệt vọng. Nhiều lúc thức khuya tôi miên man ao ước trong suy nghĩ giá như mình không bị bệnh, được sống bình thường giống bao người, được làm sinh viên, được biết đây biết đó, yêu và được yêu một ai đó. Những cảm giác hạnh phúc ấy cứ ùa về khiến tôi tự mỉm cười nhưng hiểu ra đó chỉ là tưởng tượng, chợt khóe mắt cay và tim thắt lại, một ước mơ quá xa xỉ, một hạnh phúc mãi mãi tôi không có được. Mong được chia sẻ với mọi người.
Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com