VN88 VN88

Tâm sự nỗi đau người góa phụ trẻ

Tôi động viên anh phấn đấu, anh lên được chức trưởng ban an toàn của công ty với mức lương khá cao, chúng tôi tích cóp tiền mua đất. Tôi có thai và sinh thêm đứa con trai giống anh như đúc. Khi đó tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc, cám ơn cuộc đời đã mang anh lại cho tôi. Chồng tôi là người ăn được, nói được và làm được, cả công ty đều yêu quý. Anh còn là người yêu vợ, thương con hết mực. Anh có chí tiến thủ, tiếp tục đi học buổi tối văn bằng hai, rồi anh còn dự định học tiếp cao học.

Chúng tôi quyết định vay mượn tiền để xây nhà, xây xong nhà vợ chồng tôi nợ nần nhiều nên thường xuyên an ủi động viên nhau tiết kiệm trả nợ. Vợ chồng dự định trả nợ xong sẽ mua một chiếc ô tô vừa tiền cho anh đi làm cho an toàn. Cuộc đời thật bất công khi dự định của chúng tôi chưa đạt được anh bị tai nạn giao thông, ra đi vĩnh viễn, không kịp trăn trối điều gì với vợ con.

Anh ra đi khi tuổi đời còn khá trẻ, 38 tuổi, sự nghiệp đang đi lên, khi vợ dại con thơ, tôi 33 tuổi, một cháu 8 tuổi và một cháu 5 tuổi, để bao nhiêu người thương tiếc. Tôi mất đi người chồng mình luôn tự hào, người tôi yêu hơn cả bản thân. Ngày anh mất, tôi chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần, điên loạn khi nghĩ từ nay mẹ con tôi không còn anh nữa. Khi đó tôi chỉ ao ước được đi cùng anh vì sợ anh cô đơn, nghĩ đến các con tôi phải sống tiếp, lúc anh còn sống, anh yêu các con vô cùng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.