Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống nỗi đau khôn nguôi khi vợ về cõi vĩnh hằng hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống.
Em không đủ sức mạnh để chiến thắng tử thần, cũng chưa kịp nhìn mặt con, chưa kịp cho con uống một giọt sữa mà đã ra đi. Em không kịp cho tôi cơ hội được nói những lời yêu thương.
Nhìn đứa con trai 6 tháng tuổi ngủ ngon lành tôi lại trào nước mắt. Là đàn ông, hơn nữa lại là người lính, tôi luôn tạo cho mình vỏ bọc mạnh mẽ, rắn rỏi, vậy mà từ lúc em đi, nỗi ân hận dày vò, sự cô đơn tột cùng khiến đôi lúc tôi như muốn gục ngã. Nếu không vì con, món quà vô giá em để lại có lẽ tôi đã buông xuôi hết mọi thứ rồi.
Thương em nhiều, vì yêu một người như tôi mà em phải khóc và buồn hoài. Nhớ những ngày đầu gặp em, lần đầu tiên em lên thăm tôi trên đơn vị, giữa cái rét 14 độ căm căm nhưng vẫn cười, nụ cười tôi thường ghẹo là toe toét. Ngày em nhận lời yêu, tôi hạnh phúc vì có em – người con gái dịu dàng, ngây thơ mà cũng không kém phần nghịch ngợm. Ở bên em tôi như trẻ ra mười tuổi bởi sự vô tư đáng yêu ấy, mọi thời gian rảnh tôi luôn cố gắng gọi điện cho em. Chúng tôi động viên nhau học tập, công tác, khi ấy em chỉ là cô sinh viên năm nhất.
Tâm sự nỗi đau khôn nguôi khi vợ về cõi vĩnh hằng
Thời gian sau này, khi được em trao mọi thứ thì tôi lại không tìm thấy cảm giác như những ngày đầu yêu nhau, bên cạnh đó người yêu cũ gọi điện mong nối lại tình cũ. Gia đình tôi không chấp nhận em vì không môn đăng hộ đối, em luôn tự ti về bản thân, bóng gió xa xôi việc tôi phải chịu trách nhiệm về cuộc đời con gái của em càng khiến tôi chán nản. Những cuộc điện thoại ít dần đi, lời yêu thương không còn nữa, tôi vô tâm hờ hững với em. Thay vì lúc trước thời gian rảnh tôi cố gắng bù đắp cho em thì ngày đó tôi lại dành cho những cuộc nhậu bù khú với bạn bè, đồng nghiệp. Em âm thầm chịu đựng dù đôi lúc cũng nói chia tay, rồi chính em lại là người chủ động làm lành. Có lẽ tình cảm em dành cho tôi quá nhiều.