VN88 VN88

Tâm sự nỗi đau âm ỉ khi bị xâm hại tình dục năm 10 tuổi

Gia đình tôi bị đuổi đi thật, không tiền, không nhà, ba mẹ rơi vào cảnh sáng cãi nhau, chiều đánh lộn. Tôi nhiều lần muốn nói ra sự thật để ba mẹ dỗ dành, nhưng nói ra để được gì khi sự thật trong mắt nhiều người chúng tôi cũng chỉ là kẻ bội ơn? Ba mẹ vay tiền mua được căn nhà nhỏ trong hẻm, tôi cảm giác từ nay mình sẽ quên hết, không còn chịu đựng hay nhớ đến những nỗi đau dằn vặt ấy nữa.

Cuộc sống dường như không buông tha cho gia đình tôi, họ hàng có những người ác miệng không rõ sự tình, chỉ muốn lấy lòng nhà cô để được nhờ vả. Dượng, chồng cô quen biết người có chức quyền, có lẽ tiếng nói sẽ có giá trị hơn ba mẹ tôi, những người phơi nắng dầm mưa. Kinh tế gia đình tôi cứ trượt dài như xuống dốc, mua được chiếc máy cày cho ba chở hàng thuê thì nay hư, mai sửa, cà phê khi thu được thì mất giá, lúc được giá lại mất mùa.

Ba lại một lần nữa tin lời người ta, vay 100 triệu mà không bàn với mẹ để mua xe tải nhỏ, những tưởng sẽ thay đổi cuộc sống khá hơn. Chạy được 3 tháng thì phát hiện ra dưới lớp sơn bóng bẩy phụ tùng đã rã rời, bán lại tính cả tiền sửa chữa, gia đình tôi mang khoản nợ gần 200 triệu. Từ đó trở đi, suốt những năm tôi vào Sài Gòn học, mỗi lần gọi điện thoại về nhà là giọng mẹ nức nở, khóc cho số phận, khóc cho những chiều người ta kéo đến nhà đòi nợ. Có năm tết đến, tối 30 còn có người đến nhà đòi tiền, tết năm đó đầy nước mắt.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.