Vài lần tôi bị vấp ngã bởi những cái bẫy mà chính đồng nghiệp mình tạo ra. Đã bao lần ngoài những đêm thức trắng vì bệnh nhân, còn có thêm những đêm như vậy để suy nghĩ lo đối phó, đề phòng với những kẻ kiến thức ít, nhiều mánh khóe sau lưng. Dù được anh em đồng nghiệp chân chính có y đức động viên giúp đỡ, nhưng cái tâm trong tôi dường như không được tĩnh tại như trước nữa rồi.
Công việc ngành y không đơn giản chỉ học tập trau dồi chuyên môn, phục vụ chăm lo người bệnh mà còn phải luôn đề phòng, cảnh giác với những cạm bẫy của đời và lo lắng cho miếng cơm manh áo của nhà mình nữa. 36 tuổi, một vợ một con vẫn chưa có chỗ dung thân. Ôi, cái hy vọng trước kia khi vào ngành y sao mà khó khăn đến vậy.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)