VN88 VN88

Tâm sự nhọc nhằn với nghề y

Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống  nhọc nhằn với nghề y  hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống

Tam su nhoc nhan voi nghe y

Đồng nghiệp tìm mọi cách để gài bẫy trong chuyên môn, bêu xấu sau lưng để hạ uy tín đồng nghiệp, lôi kéo bệnh nhân về với mình. 

Bước vào giảng đường y khoa là một niềm hạnh phúc cho gia đình và bản thân, hy vọng một tương lai tốt đẹp hơn với mình và gia đình, thoát khỏi cảnh bần hàn của nghề nông. Tôi cố gắng học, gia đình tích cực cày cấy để chu cấp cho anh em ăn học. Cày cày cuốc cuốc rồi cũng đến ngày ra trường, khi đâm đơn xin việc là ngày tôi bắt đầu cảm nhận sự khắc nghiệt của đời. Có 3 sự lựa chọn: Làm không công, lo chi phí đầu vào để được nhận chính thức hoặc kiếm chỗ khác mà đi.

Bao nhiêu năm ăn học giờ ra trường không giúp được cha mẹ thì thôi, còn ăn bám sao được nữa, huống chi là bắt cha mẹ còng lưng lo thêm khoản nợ cho mình vì cái đầu vào khắc nghiệt ấy. Tôi quyết định bỏ xứ đi tìm cơ hội. Là người cũng có chút năng khiếu thể thao, có món sở trường nên tình cờ được một vị giám đốc bệnh viện huyện đam mê thể thao kéo về, mặc dù xa nhà gần 400 km. Tôi chấp nhận làm dù đồng lương chưa thể nuôi đủ tôi, một bác sĩ mới ra trường.

Tâm sự nhọc nhằn với nghề y

Tôi tự động viên mình cố gắng, có cơ hội đi làm là tốt rồi, cố gắng học hỏi trau dồi chuyên môn, cày cuốc. Rồi đến tuổi yêu, phải lấy vợ thôi. Vợ tôi cùng ngành, làm cùng bệnh viện, chưa có mảnh đất dung thân nên vợ chồng thuê nhà coi như có cái chỗ chui vào chui ra. Tự nhận thấy mình còn chưa là gì so với kiến thức y khoa vô tận, sau một thời gian làm việc, học hỏi, tôi tiếp tục xin được đi học.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.