Chúng mình tổ chức đám cưới. Mình luôn coi con riêng của cô ấy như con đẻ, chúng mình chưa có con chung. Cô ấy cùng các con luôn sống đầy đủ, tất cả một tay mình làm ra. Đặc thù công việc của mình làm gần như hết thời gian buổi tối, do vậy luôn để vợ con một mình. Vì điều đó nên cô ấy luôn thiếu vắng tình cảm.
Từ khi bị mình đuổi khỏi nhà, cô ấy và các con thuê trọ, cô ấy xin vào làm việc may quần áo cho một cửa hàng tư nhân nhỏ. Thấy các con sống quá khổ, mình vẫn lén chu cấp cho chúng. Giờ vì thứ tình cảm kia mà cô ấy quyết dứt áo ra đi cho dù mình đã nhiều lần xin lỗi, hứa sẽ giảm bớt áp lực công việc hoặc sẽ thuê người làm.
Cô ấy muốn tự đứng lên trong cuộc sống. Về phía các con, cô ấy vẫn cho qua lại với mình. Mình biết đã sai khi đuổi vợ con đi trước tết, chưa cho vợ được tình cảm thực sự của người chồng, chưa là chỗ dựa cho vợ con nơi đất khách quê người, nơi mẹ con cô ấy không có một người thân.
Giờ mình rất muốn đón vợ con về nhưng cô ấy cương quyết dứt áo ra đi, trong khi các con vẫn thương mình. Mong các bạn hãy cho mình lời khuyên trong lúc này, mình rất bế tắc, bởi không đành lòng nhìn vợ con sống xa gia đình trong cảnh khó khăn vất vả, cô ấy cũng không dám quay về quê cũ. Mình xin chân thành cảm ơn tất cả.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)