Cô ấy và anh nên tìm lại định nghĩa về lòng tự trọng và sống có tự trọng. Em thấy thật nực cười, lòng tự trọng của cô ấy ở đâu? Cặp với anh, em không chửi mắng thì thôi lại còn ngang ngược, xấc láo như thế là do anh. Còn em, lòng tự trọng là niềm vui ở ánh mắt của 2 đứa con như ngọc như ngà, không phải riêng em mà nhiều người phụ nữ khác cũng như thế.
Tâm sự nhiều lần phải nghe câu ‘Em yêu chồng chị’
Rất nhiều lần em muốn mình buông tay, thấy mình kiệt sức không níu giữ nổi anh nữa. Bao lần tự nhủ rằng mình phải cố gắng, lần này rồi lại lần nữa em cố gắng, còn anh và những người đàn bà đi qua đời anh lại cười nhạo trên những cố gắng của em. Cố gắng thế nào khi anh không về với các con, khi em đi làm đêm, khi cô ta liên tục khủng bố tinh thần em và có sự đồng tình của anh?
Em cứ chờ anh tỉnh ngộ, cứ nghĩ rằng qua những đam mê xác thịt, những thú vui rẻ tiền nhất thời anh sẽ lại về với em và con. Em cứ chờ qua cả tuổi thanh xuân để anh thành đạt, giờ em lại chờ anh chín chắn hơn. Để rồi khi thành đạt, chín chắn, anh chẳng là của em. Em lại chờ khi anh chẳng còn gì nữa, anh sẽ trở về và nếu em chờ đợi được chắc chắn khi đó anh sẽ về.
Nhưng anh ạ, em không chắc mình sẽ chờ đợi được đâu, em và các con cũng cần xác định rõ để có kế hoạch, không thể cứ chờ đợi. Anh hãy ra đi nếu lòng đã quyết, nếu nơi ấy bình yên.