Bạn đã có gia đình rồi, không còn ngây thơ như thời tôi quen biết, bạn nói chuyện mạnh mẽ và không ngại ngùng về vấn đề quan hệ vợ chồng và tôi như có chỗ để chia sẻ. Tôi cảm thấy hiểm họa có thể đến với mình vì đang trong trạng thái có nhu cầu sinh lý, nhưng vẫn muốn nói chuyện và thường nói về chăn gối để giải tỏa bức xúc.
Bạn bảo “Vợ anh đang có bầu, nếu cần em sẽ giúp”. Sau một lần nhắn tin nhiều, ham muốn trong con người lâu không được thỏa mãn lại càng trỗi dậy, tôi đồng ý gặp bạn. Vừa dắt xe ra cửa, nhìn lại gia đình, nghĩ đến vợ con, nghĩ về hậu quả tôi lại quyết định không đi nữa. Đã 3 lần tôi đồng ý gặp nhưng lại từ chối, sau mỗi lần đồng ý, bình tĩnh lại trong tôi đấu tranh tư tưởng và không gặp. Tôi tự đặt câu hỏi nếu lần tiếp nữa tôi có thể kiềm chế được bản thân không, nhất là điều kiện tôi có thể gặp bạn bất cứ khi nào?
Tôi cũng nghĩ đến vợ yêu, gia đình hạnh phúc, còn gia đình bạn nữa, những đứa trẻ đáng yêu, nếu trách tôi là người có lỗi trước. Nếu tôi vượt rào rất khó để dừng lại, “cơm lạ cá tươi” mà, sẽ tiếp tục mắc sai lầm. Tại sao khi con người có mọi thứ mà không biết giữ gìn như tôi vậy? Tôi biết mà không làm được, luật nhân quả luôn đúng.
Tôi đã nhiều lần tìm cách không nói chuyện, xóa nick, bỏ sim điện thoại không nhắn tin vậy mà khi ham muốn, cô đơn lại tìm để liên hệ lại với bạn. Đầu óc lúc nào cũng không được cân bằng, có phải tôi mắc bệnh về sinh lý?